Chúng ta sau này, liệu có thể có chúng ta không?

Thứ hai - 12/04/2021 00:13

Em đôi ba lần nghĩ rằng, nếu một ngày mình thật sự xa nhau, anh có người mới thì anh có đối xử ân cần với cô ấy không? Nếu thật sự như vậy thì chắc do em không may mắn, đến bên anh không đúng lúc, khi anh chưa biết cách yêu thương trân trọng một người con gái.

***

Trời vừa chuyển lạnh, em liền bị cảm, mấy ngày sau đó em ho không ngừng, giọng thì lạc đi. Dây thần kinh căng cứng theo từng cơn ho, cuối cùng là đầu đau như búa bổ, nằm bẹp dí trên giường. Em vẫn thường bị thế, tầm ba bốn tuần sẽ khỏi. 

Trước đây khi còn một mình em cũng chẳng quan tâm mấy, cũng chẳng uống thuốc bao giờ, cứ mặc cho nó qua hết triệu chứng rồi khỏi. Nhưng từ khi có anh, mỗi lần ốm em đều tủi thân. Con người ta chỉ khi để tâm thì mới buồn tủi, còn khi đã không còn là của nhau dù ốm đau không ai lo lắng cũng chẳng thấy thiệt thòi gì.

Em và anh, vừa đó nhưng cũng đã gần 1 năm. Mới đây anh ngồi tính, con số 9 tháng làm em giật mình. Em chưa từng yêu ai lâu đến thế và cũng chưa từng cố gắng nhiều như thế. Thật sự rất nhiều lần em đã muốn từ bỏ. Sự vô tâm của anh không ít lần khiến em rơi nước mắt. Bản thân em thỉnh thoảng vẫn tự hỏi phải chăng bản thân em đã đòi hỏi quá nhiều, đã mong muốn quá nhiều vào anh? Sau này nếu không cùng em nữa, anh đến với người sau thì anh có vì một lần mất em mà thay đổi, đối xử với cô ấy thật ân cần, thật ấm áp? Hay vì anh không yêu em đủ nhiều nên anh mới vô tâm như thế?

bữa_sáng

Mỗi lần em nấu ăn anh đều ngồi phía ngoài xem điện thoại. Đôi khi vì công việc, đôi khi cũng chỉ là lướt facebook cho vui. Anh có bao giờ nghĩ hỏi thăm xem em cần giúp gì hay không, rồi nhặt giúp em mớ rau, bóc giúp em củ tỏi. Cũng nhiều lần em phàn nàn, em thật sự rất muốn người con trai của em sẽ ân cần, cùng em làm những việc nhỏ nhặt cùng nhau. 

Người con trai của em có thể không giàu có, không mua đồ đắt tiền cho em, không đưa em đến những nơi sang trọng đắt đỏ, nhưng anh có thể là một người sẵn sàng cùng em trải qua những ngày thường ấm áp sẻ chia hay không?

Mấy lần em ốm, anh đều hỏi thăm, đều bảo em dậy uống chanh mật ong đi cho đỡ ho. Nhưng anh có bao giờ nghĩ, sẽ đứng dậy khỏi giường, đun nước pha cho em một cốc hay chưa? Anh biết không, khi thấy anh bị ho, em đã tự mình tìm hiểu, tự mua nguyên liệu, tự mình ngâm lọ chanh mật ong đó cho anh. Nhưng khi em ốm, anh chưa từng tự mình làm cho em điều gì. Thậm chí chậu quần áo to đùng, cùng là em vừa ho vừa giặt, đến khi xong, tay chân lạnh buốt, cơ bụng vì ho quá nhiều mà đau nhói. Mỗi lần như thế em lại buồn, lại khóc.

Anh là người con trai rất yêu thương gia đình. Anh yêu bố mẹ, thương chị và em gái. Anh dành những điều tốt nhất cho họ. Em biết chắc trên đời này gia đình chính là số một nên em hi vọng mình có thể là số hai. Nhưng anh đã bao giờ đặt em ở một nơi nào đó quan trọng chưa? Anh đã bao giờ vì em khóc mà anh thấy có lỗi hay chưa? Từ lúc cùng em, anh chưa từng vì em giận mà xin lỗi, anh cũng cùng em im lặng và càng mặc kệ em.

ăn_cơm

Mỗi lần tự mình thấy, tự mình cảm nhận những sự vô tâm đó, em đều muốn dừng lại. Em nghĩ là mình xứng đáng được thương yêu mà. Em đã vì anh làm rất nhiều thứ, chăm lo cuộc sống cho anh. 

Anh áp lực vì công việc, em cũng thế. Anh mua cho em cái gì thì hôm sau em cũng mua lại cho anh thứ tương đương. Bản thân em đến bây giờ không hề mắc nợ anh, em thậm chí còn thương anh hơn nhiều lần thế. Vậy tại sao anh không thể thương em hơn?

Anh nói là em tính toán, nói là em đừng nghĩ chuyện giặt cho anh chậu đồ, rửa giúp anh cái bát. Vậy thì em chẳng còn gì để nhận từ anh được nữa. Vậy mà em vẫn vì chữ thương mà cố gắng, hi vọng một ngày nào đó anh nhận ra mà thay đổi, mà yêu thương che chở cho em, sợ em đau, sợ em buồn, sợ em ốm, sợ em tổn thương. Có thể em sẽ không thể đợi được đến ngày hôm đó. Có thể yêu thương ấy sẽ dành cho cô gái đến sau em.

Anh có nhận ra không, em hôm nay đã không còn phàn nàn rằng anh không quan tâm em nữa, không yêu cầu anh làm cái này cái kia nữa. Thật sự em đã chán việc sự quan tâm phải do mình đòi hỏi, giận dỗi mới có. Em có xem một video, nói rằng “Sự tinh tế do em yêu cầu anh mới làm thì chính là rẻ mạt. Nhưng nếu em yêu cầu mà anh vẫn không làm thế chẳng hoá ra là chính em rẻ mạt”. Vậy nên em đang dần im lặng đi, rồi một ngày nào đó có lẽ chúng ta sẽ thật sự mất nhau, anh ạ. Có lẽ anh không để tâm hoặc có thể anh thấy mất em không có gì để tiếc.

bên_nhau1

Em đôi ba lần nghĩ rằng, nếu một ngày mình thật sự xa nhau, anh có người mới thì anh có đối xử ân cần với cô ấy không? Nếu thật sự như vậy thì chắc do em không may mắn, đến bên anh không đúng lúc, khi anh chưa biết cách yêu thương trân trọng một người con gái. Mà có khi chỉ đơn giản vì anh yêu cô ấy hơn em, sẵn sàng bỏ hết cái tôi chỉ để cô ấy vui vẻ hạnh phúc thì sao? Nói thế nào thì em vẫn quy về là em không may mắn được anh yêu thương. Hay anh vẫn sẽ đối xử với cô ấy như đối xử với em, nhưng cô ấy sẽ không giống em, yêu anh nhiều hơn em nên không để tâm đến những sự thờ ơ nhỏ nhặt đó?

Gần 1 giờ sáng, viết những dòng này, nước mắt đầy rồi lại vơi. Chúng ta sau này liệu có thể có chúng ta không?

 

Tác giả: Lê Thị Nghịa - blogradio.vn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Ý kiến bạn đọc

THỐNG KÊ TRUY CẬP
  • Đang truy cập26
  • Máy chủ tìm kiếm5
  • Khách viếng thăm21
  • Hôm nay6,396
  • Tháng hiện tại181,985
  • Tổng lượt truy cập8,299,178
QUẢNG CÁO
Phan Thanh Phú
Quảng cáo 2
Liên kết site
Đăng nhập Thành viên
Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site
Thăm dò ý kiến

Bạn thấy Website cần cải tiến những gì?

Lịch Âm dương
Máy tính
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây