Khi không còn trẻ, người ta biết chấp nhận trước sóng gió cuộc đời

Chủ nhật - 01/09/2019 01:45

 

Khi người ta không còn trẻ người ta biết chấp nhận và một cách luôn thản nhiên người ta đón nhận những sóng gió cuộc đời.

Người ta hiểu rằng sau cơn mưa chưa chắc sẽ là cầu vồng là nắng ấm rạng rỡ, sau cơn mưa có thể sẽ là triền miên những cơn mưa nối tiếp thậm chí còn là mưa to bão tố. Việc của những người không còn trẻ không phải là than trách số phận hẩm hiu than tiết trời u ám mây mù mà việc của họ là cầm ô mà đi là chấp nhận và vượt qua. Nếu không có ô điều bắt buộc là họ sẽ phải chạy, chạy thật nhanh.

Khi người ta không còn trẻ, người ta thường mang trên mình lớp vỏ bọc như loài cá ký sinh để gói ghém cất sâu những mong manh yếu đuối. Nói đúng hơn không ai muốn lựa chọn nó cho mình nhưng người ta không thể lúc nào cũng sống là chính mình bởi những gì người ta vẫn gọi là xã hội là lòng người.

Cuộc sống vốn phức tạp giữa những đổi thay của trắng-đen sáng-tối hay nó thực ra vô cùng giản đơn nhưng lòng người trắc ẩn đa đoan làm nó trở nên vuông tròn góc cạnh.

Khi người ta không còn trẻ, người ta không còn nông nổi những dại khờ ngày hôm qua, người ta không còn dành nhiều thời gian cho những cuộc vui thâu đêm suốt sáng cùng bạn bè nữa. Thay vào đó người ta thường trầm mình trong cô đơn bình yên. Không phải người ta thích cô đơn và không phải cô đơn lúc nào cũng đáng sợ như người ta vẫn nghĩ. Chỉ bởi người ta chọn cô đơn để được lặng là chính mình.

Tâm sự - Khi không còn trẻ, người ta biết chấp nhận trước sóng gió cuộc đời

Và những người khi không còn trẻ, họ sẽ bắt đầu dành nhiều thời gian hơn cho gia đình. Họ bắt đầu để ý thấy sợi tóc bạc của cha ngày một nhiều lên, đôi mắt mẹ cũng chằng chịt những nếp nhăn vết nám. Sau bao tháng năm của tuổi trẻ giờ họ mới lặng mình nhìn ngắm, ngồi đếm những khắc khổ trên khuôn mặt mẹ cha và thấy nhoi nhói nơi lồng ngực. Hóa ra bao lâu nay họ đã mải mê những bộn bề phố xá mà quên rằng bên cạnh mình thôi vẫn còn cần lắm những quan tâm.

Khi người ta không còn trẻ, tình yêu với người ta đã không còn là tất cả. Người ta san sẻ một phần cho tình yêu, một phần cho công việc, một phần cho gia đình và một phần cho chính bản thân mình. Người ta đã hiểu rằng trao đi yêu thương không phải lúc nào cũng sẽ nhận về những yêu thương sẽ có thể lắm chứ chỉ là một mình ta đơn phương. Người ta cũng hiểu rằng không phải cứ đối đãi với người bằng chân tâm thì sẽ nhận lại được từ người những chân tình. Đem cho đi yêu thương, niềm tin, sự tôn trọng để nhận lại về những dối gian, ganh tị.

Vậy thôi từ nay những người không còn trẻ sẽ sống thật điềm nhiên và an yên. Họ chẳng dễ dàng dại khờ tin vào tất cả. Vẫn cứ trao đi yêu thương và lòng tin như những ngày nào nhưng ít thôi còn giữ lại cho bản thân vài ba phần để lỡ có hụt hẫng vì lòng người đổi trắng thay đen thì cũng không bàng hoàng mất cả niềm tin nơi cuộc sống và cũng để sẽ mỉm cười cho qua, thôi ta lỡ trao nhầm người rồi...

Khi người ta không còn trẻ người ta nhận ra thật khó khăn để nhìn thấu lòng người. Phải chăng là đúng cho câu trả lời: trên đời có hai thứ không thể nhìn trực tiếp? Là mặt trời và lòng người.

Khi người ta không còn trẻ người ta giật mình nhớ về quãng tuổi thơ nơi mà việc khó quyết định nhất là hôm nay bây giờ chơi gì thì ở cái tuổi này người ta thấy khó khăn nhất là quyết định làm gì, bước tiếp hay dừng lại? Nhớ hay quên? Buông bỏ hay giữ mãi?

Tuổi thơ, nơi mà người ta dành để mong ước được lớn lên thì khi lớn rồi người ta lại dành cả quãng đời trưởng thành để mong mình bé lại. Một cánh diều ngược gió thả mình trên trời cao, đôi tay nới dần sợi dây để nâng cao cánh diều mà tưởng như ta nâng được cả bầu trời vời vợi...

Tâm sự - Khi không còn trẻ, người ta biết chấp nhận trước sóng gió cuộc đời (Hình 2).

Khi người ta không còn trẻ người ta nhận ra tình yêu không phải chỉ là màu hồng. Tình yêu không phải chỉ cần hai người yêu nhau là đủ. Để nắm tay nhau đi hết cuộc đời mỗi tình yêu còn cần cả sự hy sinh và lắng nghe, hy sinh cái tôi của riêng mình và lắng nghe cái tôi của một người.

Người ta hiểu rằng tình yêu tuổi trẻ đã không đi đến đâu là do ta chưa từng biết lắng nghe, nghe để lắng để thấu và hiểu. Cái tôi tuổi trẻ của ai cũng thật lớn thật to và vì nó không ít người đã bỏ lỡ một mối tình thật đẹp.

Khi người ta không còn trẻ người ta biết chấp nhận và một cách luôn thản nhiên người ta đón nhận những sóng gió cuộc đời. Người ta hiểu rằng sau cơn mưa chưa chắc sẽ là cầu vồng là nắng ấm rạng rỡ, sau cơn mưa có thể sẽ là triền miên những cơn mưa nối tiếp thậm chí còn là mưa to bão tố. Việc của những người không còn trẻ không phải là than trách số phận hẩm hiu than tiết trời u ám mây mù mà việc của họ là cầm ô mà đi là chấp nhận và vượt qua. Nếu không có ô điều bắt buộc là họ sẽ phải chạy, chạy thật nhanh.

Nguồn tin: Quantrimang.com

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Ý kiến bạn đọc

Những tin cũ hơn

THỐNG KÊ TRUY CẬP
  • Đang truy cập35
  • Máy chủ tìm kiếm1
  • Khách viếng thăm34
  • Hôm nay7,329
  • Tháng hiện tại197,587
  • Tổng lượt truy cập8,314,780
QUẢNG CÁO
Phan Thanh Phú
Quảng cáo 2
Liên kết site
Đăng nhập Thành viên
Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site
Thăm dò ý kiến

Bạn thấy Website cần cải tiến những gì?

Lịch Âm dương
Máy tính
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây